[Nam Thần]_Chương 731

Editor: Lilith

Phát hiện, Z!

Bạc Cửu ngước đôi mắt lên nhìn thoáng qua biểu cảm của đại thần. Cô cảm thấy gương mặt kia ngoài vẻ đẹp trai thì không có bất kì cảm xúc gì.

Việc này có nghĩa là anh đã tha thứ cho cô rồi.

Bạc Cửu dùng ngón tay nhấc viên đá lên rồi phun thuốc xịt lên mu bàn tay Tần Mạc.

Nhìn cái bộ dạng nghiêm túc này ai không biết còn tưởng cô đang nghiên cứu cái gì đó rất quan trọng.

Tần Mạc nhếch khóe mối, hiện tại cằm anh cách đỉnh đầu của cô rất gần, chỉ cần cúi thấp đầu xuống là đôi môi mỏng màu nhạt của anh có thể chạm vào xoáy tóc kia.

Cảnh tượng giống hệt tranh vẻ.

Bất kể là về tư thế hay cảm giác đều vô cùng hoàn mỹ.

Nếu không phải máy quay bên trong bị thứ gì đó che khuất, đạo diễn nhìn thấy trên màn hình là cảnh này thì chắc chắn sẽ không thể bình tĩnh được!

Thật đáng tiếc cảnh quay đầy tình cảm như thế lại không được thấy trọn vẹn trong chương trình này.

Do là luôn có người của tổ chương trình ở lại, nên thời gian đi ngủ của mỗi đội sẽ rất trễ.

Một giờ sáng, tất cả các gian phòng mới lần lượt tắt đèn.

Bạc Cửu với đại thần ngủ chung một phòng, nên cô không thể không đề phòng. Giấc ngủ của cô rất nông ước chừng tầm ba giờ sáng thì mới thật sự chìm vào giấc ngủ say.

Trời sáng, cô đã bị ánh sáng chói mắt làm tỉnh giấc.

Không biết từ lúc nào cô với đại thần lại nằm gần như vậy.

Trong phòng lộ ra một góc camera quay thẳng vào mặt cô cùng đại thần.

Bạc Cửu xoa xoa mắt không chút nghĩ ngợi lấy đồ che camera lại, sau đó ngả người ra sau ngủ tiếp.

Mọi người của tổ chương trình: …. Cậu nói sẽ mở một cái camera giúp bọn họ quay được nhan sắc của đại thần mà!

“Như vậy cũng rất tốt.” Đạo diễn Phân Kính an ủi nhóm đồng nghiệp: “Cắt một chút cảnh quay vừa rồi bỏ vào bên trong đoạn phim chính, chắc chắn vẻ đẹp trai này sẽ làm fans phát cuồng cho xem!” 

Trợ lí ho khan một tiếng: “Cứ như vậy chiếu cảnh xôi thịt mà không cần bàn bạc luôn sao?”

“Nếu không thì làm thế nào nữa?” Đạo diễn Phân Kính nhắc nhở mọi người: “Mấy người quên là bọn họ đoán được cả khách quý trong tập trốn thoát mật thất sao? Cận thận Tần thần cùng Spades lật tẩy tất cả, cướp mất bất ngờ của khán giả trong và ngoài nước đó.”

Nghe vậy những người trong tổ dẫn chương trình nghĩ lại chuyện trải qua ngày hôm đó rồi âm thầm chuồn mất.

"Cho dù muốn gọi thì nên đợi thêm một lúc nữa, đến hơn sáu giờ gọi bọn họ dậy hẵng tiếp tục quay. Tôi nghe người ta nói Tần thần không thích bị quấy rầy đâu."

“Anh nghe ai nói thế?”

“Bác cả của Tần thị. Tôi vừa nói muốn mời Tần thần đến tham gia tổ chương trình của chúng tôi, người đàn ông trầm ổn như ông ta xém chút nữa đã nhảy dựng lên, còn dặn tôi, Tần thần không thích nói chuyện phiếm cũng không thích bị quấy rầy lúc nghỉ ngơi, kêu tôi nên cẩn thận để ý đến tổ chương trình."

“Yên tâm có Spades ở đây rồi. Chút nữa gọi điện thoại đánh thức Spades, nhờ cậu ta kêu Tần Thần dậy là được.”

“Spades đúng là ân nhân cứu cả tổ chương trình của chúng ta.”

Tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn nhau.

Sáu giờ sáng.

Mặt trời còn chưa nhô lên hoàn toàn. 

Điện thoại di động rung lên, cô dùng cánh tay nhỏ trắng nõn với lấy, ánh mắt nhập nhèm cùng tiếng nói lười biếng kèm theo giọng mũi: “Ai vậy?”

Một câu thôi.

Trái tim của trợ lý nhỏ đập lên bình bịch.

“Chúng tôi là người tổ chương trình, đến giờ làm việc rồi phiền cậu phải rời giường rồi. Với lại tôi giao trách nhiệm đánh thức đại thần cho cậu đó, Spades, làm ơn làm ơn.”

Thanh âm của đầu bên kia điện thoại truyền đến làm cho Bạc Cửu mở to hai mắt nhìn thoáng qua bên tay phải của mình.

Ánh nắng mỏng manh chiếu vào vừa khéo dừng lại trên khuôn mặt đẹp trai kia, làm tôn lên rõ ràng ngũ quan của người lai.

Nhìn xương quai xanh và cánh tay đều lộ ra ngoài qua lớp chăn bông trắng tinh, cùng với hõm vai đều xinh đẹp quá mức.

À…

Bộ dạng này của cún cưng.

Tốt nhất là không nên để ai nhìn thấy.

Bạc Cửu vén chăn bông lên, thả đôi chân trắng ngần xuống sàn gỗ.

Trên tay còn cầm điện thoại nói “Được.” Sau đó cô cất điện thoại vào trong túi quần.

Trong phòng vệ sinh cô cũng cảm thấy không yên tâm, nhưng vẫn phải thay quần áo, nên cô đành vội vàng tắm rồi mặc đồ vào. 

Bạc Cửu nhìn lên giường chỗ Tần Mạc nằm một chút.

Cuối cùng vẫn thấy rất đẹp trai.

Vừa muốn đi lại gần thì nghe thấy một tiếng nói trầm thấp nặng nề mang theo cả giọng điệu lúc mới tỉnh ngủ truyền đến: “Đứng cách tôi gần như vậy là muốn làm gì thế?”

Bạc Cửu nghe thấy vậy thì liền dừng lại một chút. Sao tỉnh lại đúng lúc thế để cô muốn làm chuyện xấu cũng không được.

Tần Mạc vừa nhìn vẻ mặt buồn bực của cô vừa vén chăn bông đứng lên.

Đôi chân thẳng tắp mặc quần màu đen dài cùng nửa thân trên để trần càng gây nên cảm giác ngột ngạt hơn so với thường ngày.

Bạc Cửu liền lui về phía sau một bước.

Ngược lại Tần Mạc cũng không nói gì nhưng động tác tiếp theo lại làm cho Bạc Cửu không hiểu rõ ý đồ lắm.

Chính là kéo cô vào trong phòng tắm. 

Sau đó đại thần liền buông lỏng tay của cô ra rồi tháo thắt lưng.

Ánh mắt Bạc Cửu trợn tròn lên: “Anh Mạc anh làm trò gì đấy!”

“Cậu không thấy sao? Xả nước đó.” Động tác Tần Mạc không hề có ý dừng lại ấy thế mà trông đẹp trai đến ghê người. 

Vẩy nước trông cũng đẹp trai thế.

Đúng chỉ có thể là đại thần.

Nhưng mà sao tình huống vẩy nước này lại xảy ra trước mặt cô?

Hai mắt của Bạc Cửu híp hơi lại. 

Bên kia Tần Mạc lại nhướng lông mày tỏ ra thờ ơ: “Làm sao? Cái lúc lần đầu tiên gặp tôi chẳng nhẽ tôi chưa nói qua chuyện bạn thân sẽ xả nước chung như thế này hả?” 

Bạc Cửu nghe vậy bật cười: “Anh Mạc trí nhớ thật là tốt.”

“So sánh với học sinh giỏi còn có thể đánh bại.” Tần Mạc đem thắt lưng tháo ra một đường trông đẹp trai vô cùng. Sau đó liếc mắt qua liền nói hết sức nhẹ nhàng: “Tới lượt cậu đấy.”

Đổi lại là bất kỳ cô gái nào khác nếu thấy động tác này thì chắc chắn sẽ đỏ mặt nhưng đây lại là Bạc Cửu: “ Không đi được nữa vì vừa rồi tôi đã đi vệ sinh rồi.”

Tần Mạc lại nhìn lướt một chút giọng nói chậm rãi: “Yên tâm, trước khi cậu quen thuộc với điều đó thì anh sẽ không động vào cậu.”

“Quen?” Bạc Cửu thầm nghĩ đến món đồ chơi kia hỏi cô làm sao mà quen thuộc được đây.

Tần Mạc dường như nhìn thấu được suy nghĩ của cô: “Lúc đi xả nước liền gọi theo cậu để cậu nhìn nhiều lần thì cũng không đến nỗi tay phát run khi nhìn lần tiếp theo.”

Bạc Cửu: . . .

Đối với chuyện như thế này.

Bạc Cửu là không chiếm được lợi lộc gì.

Nhưng đại thần luôn luôn là người nói được là làm được.

Nói không chừng sau này mỗi lần đi tiểu đều sẽ gọi cô đi theo.

Lại một lần nữa Bạc Cửu cảm thấy cái chương trình nghệ thuật này là cái hố to do Phong Dật đào cho cô.

So sánh với hai đội còn lại.

Rất rõ ràng Bạc Cửu cùng Tần Mạc có hiệu suất thời gian hơn.

Trong một căn phòng khác.

Nhiêu Dung đang nằm trên giường trong tay còn ôm mọt cái gối đầu hình vũ khí.

Kiên nhẫn nhịn xuống rồi thấp giọng nói: "Lâm Trầm Đào, rời giường."

Tên kia giống như không nghe thấy gì xoay người ngủ tiếp.

Là ai đêm qua nhảy lên nhảy xuống nói ngày thứ hai gọi hắn rời giường sớm một chút.

Kết quả là nửa giờ trước đó hắn đã dậy và phải gọi vị gia hỏa này rời giường.

Nhiêu Dung nở nụ cười trực tiếp cầm bình nước khoáng có chút lạnh lên, cũng không sợ camera đang quay liền hết thẳng về phía người kia.

Lâm Trầm Đào giật mình vì bị lạnh. Đầu tiên là mắng một câu ta đệt sau đó lúc tự ý thức được người đứng trước mặt hắn là ai thì vừa lau vết nước trên mặt khóe miệng vừa giơ lên mà cười một cách đáng yêu: "Đúng là đội trưởng đã trở lại. hoa ra tôi không có nằm mơ, đó chính là sự thật."


Sau khi thấy thấy câu vô ý thức của hắn.

Biểu cảm của Nhiêu Dung khựng lại một chút.

Chẳng qua là rất nhanh sau đó hắn liền quay lưng rời đi không để cho camera quay tới mặt hắn.

Người này thật sự muốn hắn trở về sao?

Nhiêu Dung quay mặt liếc mắt nhìn cái gối ôm rồi nhìn cái người kia cằn nhằn với hình vũ khí, ánh mắt trở nên sâu xa. 

Lúc ba chiến đội cùng tập hợp.

Triệu Tam Bàn còn lim dim buồn ngủ.

Tổ chương trìnhcũng biết thời gian làm nhiệm vụ còn quá sớm.

Nhưng mà không còn cách nào khác vì rất lo lắng sẽ xuất hiện nhiều người hâm mộ sẽ ảnh hưởng đến tiến độ quay phim.

Cho nên quay càng sớm càng tốt.

Cũng may thời lượng chiếu chương trình không chênh lệch gì nhiều vì nhiệm vụ cũng rất lộ liễu.

Đi đến nơi cuối cùng thì có thể kết thúc một cách hoàn mỹ nhất.

“Bây giờ là tám giờ mười phút mà một tiếng nữa chúng ta mới đến nơi nên mọi người tranh thủ nghỉ ngơi một chút.”

Lúc quay phim mọi người đều phải làm theo kịch bản mà dù sao cũng mới vừa rời giường nên ai cũng không có tinh thần nhiệt huyết lắm.

Từ sau khi Bạc Cửu lên xe thì cũng không mở mắt ra nữa.

Tần Mạc ngồi ngay bên cạnh cô. Hai người đang ngủ nhưng về mặt công lao vẫn là có đóng góp.

Kết quả hình ảnh vào trong ống kính chính là hai người dựa đầu vào nhau tuy màu sắc mỗi người khác nhau nhưng lại đều rất đẹp trai.

Đương nhiên đầu của cô thấp hơn một chút.

Nhưng cái này lại không chút xíu ảnh hưởng gì. Tâm tình đạo diễn phân cảnh nhìn một màn này đều trở nên kích động.

Mọi người trên xe dường như ngủ hết cả một đoạn đường.

Phát sóng sớm hơn cả tổ chương trìnhchính là Weibo.

Hoặc là nói từ hôm qua sau khi mọi người phát tin tức thì thông báo trên Weibo liền không có dấu hiệu dừng.

Rất nhiều người đã vào tài khoản Weibo chính thức của chương trình để lại lời nhắn rằng muốn xem ảnh chụp và hỏi xem có bán hay không.

Bởi vì nhiệt độ quá lớn mà trước đó khắp nơi đã có fans tư sinh.

Tổ chương trìnhliền dứt khoát ra tạm quyết định thông báo qua loa nhỏ cho các fans rằng sau khi chọn địa điểm quay tại đại học Lâm Thành và mong bọn họ chú ý an toàn không theo đuổi mù quáng vân vân.

Bằng cách này thì ít nhất thông tin được minh bạch và không ai có thể lợi dụng điều này để làm lộ địa chỉ của ai hoặc phát tin tức giả.

Sau khi thấy tổ chương trình thông báo tin tức thì fans lập tức bùng nổ ngay tại chỗ.

Đặc biệt là fans của Lâm Thành càng trở nên điên cuồng hơn.

Dù cho trước đó có nói ra bất cứ điều gì thì cũng không hề có liên quan đến chuyên ngành thể thao điện tử.

Nhưng có cái nhiệm vụ kia thì không thể thể thiếu môn thể thao điện tử.

Bởi vì địa điểm được lựa chọn chính là đại học ngay gần quán net.

Mục đích là muốn bọn hắn đi ra quán net xem một chút có bao nhiêu người hiểu biết thế nào về môn thể thao điện tử.

Cuối cùng cũng quay xong vào lúc đầu giờ chiều và người hâm mộ cũng đã đứng chật kín ở phía bên ngoài.

Sau khi nhìn nhóm người Bạc Cửu rời đi đạo diễn phân cảnh mỉm cười quay đầu nói với thợ quay phim đứng bên cạnh: "Chờ xem đi. Sau khi chương trình được phát sóng thì bọn họ sẽ trở nên cực kì nổi tiếng đặc biệt là Hắc Đào Z. "

Lúc bọn họ trông thấy phản ứng của Hắc Đào Z giống như là chứng minh cho bọn hắn về số lượng đang gia tăng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. 

Thậm chí trong nhà đài còn phát thông báo khẩn cấp về việc bọn hắn chế tác hậu kì ngay trong đêm để có thể phát sóng sớm trước một tuần.

Để trở nên càng nối tiếng hơn nên sẽ quảng cáo cho mọi người ai cũng đều biết.

Nhưng căn bản lúc này đây khi chương trìnhvừa được phát sóng thì không cần thêm độ hot nữa.

Khăp nơi như bùng nổ.

Trên thực tế thì đạo diễn phân cảnh cũng không hề nghĩ tới sau khi chế tác video thì sẽ đạt được hiệu ứng như thế.

Từ tổ chương trìnhcó thiếu niên chửi tục đến cuộc gặp mặt với nam thần và sau đó đi cùng một loạt các hành động khác.

Người qua đường bắt đầu chuyển thành fans cuồng.

Thậm chí có người không hiểu về thể thao điện tử cũng đều hỏi vị soái ca tóc màu bạc xuất hiện trong chương trình đó là ai.

Fans Hắc Đào Z tăng đều lên.

Mặc dù Tần Mạc không xuất hiện nhiều lắm nhưng dường như cũng bắt đầu có chiều hướng đứng đầu bảng xếp hạng.

Lúc chương trình sắp đến phần kết mục đích vẫn muốn cho mọi người xem không được thỏa mãn.

Đặc biệt là cảnh thiếu niên mới tỉnh dậy xoa mắt nhưng vẫn không quên đem camera che lại hình ảnh. Quá đáng yêu.

Nhưng những điều này vẫn chưa phải là trọng điểm.

Trọng điểm chính là chàng thiếu niên ngủ ở bên cạnh Tần thần.

Cảnh quay đó bị vô số fans cắt màn hình chụp lại làm thành hình nền.

Thật sự là quá ngọt ngào.

Đặc biệt là lúc hai người đang ngủ. Thanh niên dựa đầu vào vai  của đại thần ngồi bên cạnh. Cả hai người đều nhắm mắt thấy được hàng lông mi thật dài. Đẹp trai quá mức cho phép.

Có fan bình luận nói: Bọn họ là anh em tốt nhất trong chiến đội Đế Minh. Lúc một người không có ở đây thì người còn lại sẽ nhất định sẽ chống đỡ giúp tất cả, so với tình cảm bọn hắn có nhiều hơn là sự tin tưởng nhau tuyệt đối. Cậu thiếu niên trời sinh tính cách lạnh nhạt tuổi trẻ ngỗ nghịch nhưng lại có thể yên tâm giao phía sau mình cho hắn. Thậm chí lúc hai người ngủ chung một chỗ giống như hai vị vương tử xứng đôi vừa lứa. Đây chỉ có thể là Mạc Cửu.

Nhìn cái bình luận này đi.

Vô số người đều cùng vào chia sẻ.

“Tình cảm của hai vị vương tử thật làm người khác hâm mộ.”

“Hai nam thần của tôi ngủ cùng nhau thì tôi phải làm sao đây? Tôi chỉ có thể chúc phúc vì họ quá đẹp đôi.”

“Hi vọng bọn họ ở cùng với nhau mãi mãi không thay đổi.”

Sau khi xem qua chương trình này thì fans couple càng thêm điên cuồng tìm ra các tương tác giữa Tần thần và cậu thiếu niên lúc trước.

Càng xem càng tìm hiểu thì lại càng thấy ngay cả ánh mắt của họ cũng tràn đầy tình cảm.

"Tôi kể cho mọi người nghe lúc kết thúc nhiệm vụ Tần Thần đột nhiên cúi đầu xuống hôn mặt Đại Hắc Đào qua một tờ giấy, mặt của tôi đỏ bừng luôn? Mẹ của tôi ở bên cạnh hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì thì tôi phải nói gì bây giờ chẳng lẽ bảo với mẹ rằng cuối cùng hai người con yêu thích cũng ở bên nhau lại còn ngang nhiên tung hint như thế muốn không biêt cũng không được. Hãy để cho tôi kích động một lúc!

Một tình tiết kia thực sự đưa đến rất nhiều sự kích động.

Fans cũng thật là xảo quyệt.

“Tôi muốn hỏi Tần thần một chút rằng lần sau có thể lúc hôn Đại Hắc Đào thì không cách qua một lớp giấy mà hãy hôn trực tiếp có được không?”

Chương trình được khen ngợi bởi trợ giúp thành công của cặp đôi đó.

“Bằng sự hiểu biết của tôi đối với Tần thần thì anh ấy là dạng người mà không muốn làm chuyện gì thì sẽ không thể ép buộc được. Hẳn là từ sâu trong lòng anh ấy đã không có ý kháng cự lại sự thân mật với Đại Hắc Đào.”

“Không những là không kháng cự mà còn trong suốt toàn bộ quá trình đều tuyên bố chủ quyền. Chẳng lẽ mỗi tôi để ý thấy chuyện này.”

Tôi cũng nghĩ giống lầu trên. Với cả các người không để ý Đại Hắc Đào lúc đứng trước mặt Tần thần đều là bộ dáng ngoan hiền. Mà đứa nhỏ này sao lại khỏe đến cả một cây dừa tự mình đẩy được. Đại thần thì vô cùng thong thả đi bên cạnh mà Đại Hắc Đào còn rất vui vẻ không cảm thấy chút thiệt thòi nào. Đây là đứa con trai ngốc của địa chủ sao.”

“Chủ yếu là lúc Đại Hắc Đào giữa chừng tỉnh lại nhìn qua phía đại thần có cái camera nên đã giương tay lên bày ra vẻ mặt không rõ đang ở nơi nào cực kì đẹp trai dễ thương.”

Khi cậu ấy ngoan ngoãn đi theo Tần Thần trông cậu ấy càng đáng yêu hơn giống một chú chó nhỏ trung thành. "

Người trên mạng bàn luận càng sôi nổi thì ở trước máy vi tính mắt Vu Chân càng nặng nề.

Càng xem thì lại càng thấy tức giận.

Tận đến khi nhìn thấy hình ảnh hôn nhau kia.

Vu Chân dùng sức dơ tay ném hết cả chuột và bàn phím xuống đất.

Dựa vào cái gì.

Dựa vào cái gì mà bây giờ cô lại thê thảm như vậy.

Chàng trai kia lại có thể cùng Mạc đại ca đi tham gia chương trình truyền hình.

Bây giờ cô không những bị tổ trọng án đuổi ra mà ngay cả cơ hội gặp An lão gia cũng không được nữa rồi.

Vu gia có rất nhiều tiền để cô làm được mọi thứ, thậm chí là một lần nữa ra nước ngoài phát triển lại từ đầu cũng không thành vấn đề.

Nhung Vu Chân chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ bỏ qua việc này!

Bất kể nó ở đâu.

Đều phải giữ nguyên như vậy.

Cái này vẫn luôn là nỗi lòng của cô.

Cô hít sâu một hơi rồi đứng lên gọi người hầu lên thu dọn.

"Tiểu thư, có người muốn gặp cô.”

Quản gia của nhà họ Vu so với đám người hầu thì ung dung hơn với gương mặt không biểu lộ ra quá nhiều cảm xúc mặc dù thấy nhiều đồ vật bị vứt nát trên mặt đất như vậy.

Vu Chân nhìn hắn một cái: "Trong khoảng thời gian này tôi không muốn găp ai hết."

Cô căn bản chưa thể tiếp nhận được mình đã mất tất cả.”

“Người tới tự xưng là người cửa Phó thị muốn gặp riêng cô để nói rõ ràng sự tình. Vì cô ấy tin tưởng tiểu thư nên rất hứng thú với sự việc này.”

Vu Chân nghe vậy thì hai mắt sáng lên: “Để cô ấy vào đi.”

"Vâng, tiểu thư."

Chưa đầy ba phút trôi qua.

Trong phòng tiếp khách của Vu gia liền xuất hiện một người.

Bình thường cô ấy rất chú trọng khi gặp người khác nhưng dạo gần đây nhìn không được tốt lắm.

Bây giờ cô không có tiền để chú trọng được đến vẻ bề ngoài.

Chỉ là những vết tích trên mặt vẫn còn. Đây không phải là tiểu tam chen chân vào giữa Phó Nghĩa Trung và Hạ Hoa Hồng thì còn có thể là ai.


“Cô là?”

Vu Chân xác nhận chưa từng gặp qua cô.

Trong lòng Vu Chân nghĩ cho dù là kẻ có tiền cũng phải ở trong phạm vi này.

Bất kể là cô hay là anh Mạc

Người đứng trước mặt này chẳng đáng là gì trong mắt bọn họ.

Tô Mân đứng trước mặt Vu Chân tự nhiên mà hạ thấp người xuống: “Vu tiểu thư quý nhân lại quên mất rồi. Đại khái là chúng ta đã cùng tham gia một buổi tiệc tối. Lúc đó người trong hội trường cũng nhiều nên tôi cùng chồng mình Phó Trung Nghĩa chỉ có thể đứng từ xa nhìn mọi người.

"Phó Trung Nghĩa?" Sau khi Vu Chân nghe đến cái tên này thì ánh mắt nâng lên đây chính là cha của cái người đàn ông thủy tinh đó.

Tô Mân: “Đúng vậy, tôi biết gần đây Vu tiểu thư bị dính phải một chút rắc rối. Tôi cũng vì cùng một người giống cô mà bây giờ không thể vào được công ty. Sự nghiệp thể thao điện tử của con trai tôi đã bị hủy hoại vì hắn ta. Bạc Cửu người này nếu như tôi phải xuống địa ngục cũng phải kéo hắn cùng đi. Chắn hẳn tiểu thư cũng muốn như vậy. "

Vu Chân nhíu mày: "Trên thế giới này không có ai có năng lực đem tôi  kéo vào trong Địa ngục đâu."

“Tất nhiên, tất nhiên rồi. Tôi chỉ đang muốn so sánh tương tự thôi. Tô Mẫn không hổ đã ở trên thương trường trong một thời gian dài nên rất biết cách nắm bắt được tâm lý của mọi người: “Chỉ là tôi có một tin tức rằng cách đây khá lâu tôi đã nhờ một thám tử tư giúp tôi điều tra và anh ta nói Bạc Cửu có một bí mật mà Hạ Hồng Hoa đã cố gắng che dấu từ khi hắn được sinh ra. Cụ thể là bí mật gì thì còn cần đến sự giúp đỡ của Vu tiểu thư. Vì vậy hôm nay tôi đến đây để hỏi xem Vu tiểu thư có hứng thú tìm hiểu hay không và hợp tác với tôi để đối phó người đáng lẽ nên xuống địa ngục từ lâu rồi. "

“Ra đời mang trên mình bí mật thì cô nghĩ đây sẽ là cái gì?” Hiển nhiên Vu Chân đã cảm thấy hứng thú với đề nghị này.

Tô Mẫn kiên trì: "Chuyện này phải chờ đến quê hương của Hắc Hồng Hoa rồi tôi sẽ nói cho Vu tiểu thư. Cô yên tâm đi tôi giống với cô rất muốn hắn phải nếm trải cảm giác rơi xuống vực sâu là như thế nào. Bí mật này đủ để làm cho Bạc Cửu thân bại danh liệt thậm chí ngay cả trong các cuộc thi đấu thể thao điện tử hắn cũng không thể tham gia được. "

"Được." Vu Chân nói trong mắt tràn đầy ác ý.

Không thể không nói mỗi lời của Tô Mân như đi sâu vào cảm xúc của cô.

Huống chi cô cũng rất rõ kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

Dạng người như Tô Mân còn quá non để lợi dụng cô muốn xem được cuối cùng bí mật kia là gì.

Nàng sẽ một cước đá văng người phụ nữ trung niên này.

Thật sự cho rằng Vu gia bọn cô nói muốn lợi dụng là lợi dụng được sao?

Bầu trời bên ngoài đang thay đổi.

Thứ không đổi duy nhất chính là độ hot trên weibo.

Cách khoảng thời gian tiếp tục thi đấu còn chưa đến hai ngày nữa.


Nhưng tâm trí của người hâm mộ rõ ràng không hướng về nơi này.

Thật là ngọt ngào đến không biết làm gì cho phải.

Chương trình đó thật sự quá nổi tiếng.

Lại còn là lần đầu tiên chương trình truyền hình mời người chơi môn thể thao điện tử về làm khách mời.

Cho nên người xem không chỉ là fans.

Còn có chiến đội Hoa Anh Đào cũng có mặt ổn định tại chỗ này để chuẩn bị cho giải thi đấu toàn quốc.

“Những người này đều có nhan sắc.”

“Đẹp trai cũng chỉ để ngắm chứ không thể đem ra thi đấu được.” 

“Thật sao? Nhưng tôi nhớ lần trước cậu bị thua bởi chính những người này.”

"Cái gì? Là bọn hắn sao?"

Sau khi nghe nói xong thì người khá thấp có khuôn mặt em bé và mái tóc vàng lập tức bật TV dán mặt lên đó: “Đứa nào? Lần trước đứa nào đánh thắng em?”

Người đàn ông nằm nghiêng trên sô pha cũng là một mỹ nam nhưng anh ta không giống với Hoa Hạ, anh ta nhướng mày thản nhiên nói: "Ừm, những lời khen người đẹp trai tóc bạch kim đặc biệt nhiều. Người ta nói rằng ngay khi đi chuyến lưu diễn thì anh ta bắt đầu đã trở thành vua sát thủ của một vùng chiến sự và đã đánh thắng một người ở Tokyo. Cậu thua anh ta cũng không sai. "

Người gương mặt em bé kia nghe vậy thì nhìn sang màn hình TV mà chỉ ngón tay vào Bạc Cửu ở trên đó: “Hắn?”

“Đúng rồi.”

Người có gương mặt con nít bĩu môi: “Chẳng qua là ỷ vào tuổi lớn hơn em.”

Nói cũng đúng.

Trong nhóm Hoa Anh Đào thì người mặt em bé đó là có tuổi tác nhỏ nhất.

Hắn còn chưa tốt nghiệp cấp hai đã thành thành viên chính thức của đội và rất có năng lực.

Khuyết điểm duy nhất chính là quá khinh địch

“Đội phó anh cảm thấy Hắc Đào Z là người như thế nào?"

Mĩ nam nằm trên ghế sô pha xoay người hỏi người đàn ông dường như chưa bao giờ ngủ kia. Anh ta đang ngáp một cái còn trên tay cầm một cuốn truyện tranh cứ như vậy ngồi trên sàn gỗ nhướng mày: "Cái gì?"

“Anh hỏi đội phó cái này căn bản là vô dụng, anh ý có bao giờ quan tâm đến thành viên của các đội khác đâu.” Tuy người mặt em bé nói ngoài miệng vậy nhưng trong lòng cũng muốn có đáp án nên nhảy qua chỉ vào màn hình: “Đội phó nhìn người tóc bạc này anh cảm thaasys hắn là người như thế nào?”

Tinh Dã lười biếng liếc mắt sang theo hướng ngón tay đang chỉ.

Lúc này thiếu niên trên màn hình TV vừa vặn đã vượt qua một cửa ải của trốn thoát mật thất.

Bởi vì nhìn kĩ năng đẹp trai quá mức mà vô số fans trên màn hình đã điên cuồng hét lên, tất cả đều phản chiếu vào trong ánh mắt của Tinh Dã. 

Nhưng mà không giống những người khác.

Điều Tinh Dã vừa nhìn thấy không chỉ là do đối phương quá đẹp trai.

Mà do cả khuôn mặt của người kia có một nụ cười nhẹ giữa răng môi như xóa bỏ hết mọi sự mập mờ của tà ác.

Động tác nước chảy mây trôi.

Ánh mắt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa.

Z!

===Lilith===

Comments

Popular Posts