[Nam Thần]_Chương 729
Editor: Mạc Vô Nhan.
Cả người Bạc Cửu vẫn chưa thoát được cảm giác lâng lâng này..
Chưa đủ mười tám tuổi.
Cơ thể đối với loại trêu chọc như thế này.
Gần như không tài nào cưỡng lại được.
Huống chi gương mặt đẹp mắt đó còn làm cô nhớ tới dáng vẻ của thú cưng lần đầu tiên ngã vào lòng cô
Một mái tóc đen rối loạn cùng với một đôi mắt khác lạ.
Đừng nói đến phụ nữ.
Ngay cả đàn ông cũng không thể nào đỡ nổi.
Anh biết rõ cô không thể chống lại được chiêu mỹ nam kế, vậy mà vẫn dùng.
Bạc Cửu giơ tay lên vòng qua cổ Tầm Mạc, ép môi mỏng lại gần, không chút nào chịu thua.
Tần Mạc cong môi cười.
Vừa mới hôn lên khóe miệng thiếu niên, thì đã bị một trận cuồng phong tập kích.
Một cú vật lộn đầy áp đảo cực kỳ đẹp.
Hai người đảo ngược vị trí cho nhau.
Thiếu niên chống tay bên sường mặt Tần Mạc, ánh mắt trầm xuống: “Anh Mạc, anh phải biết là cho dù giờ em có nổi lên phản ứng, thì đó cũng chỉ là phản xạ sinh lý mà thôi, điều này cũng chẳng nói lên được cái gì.”
Nói xong, Bạc Cửu giơ tay, gài lại áo sơ mi trên người Tần Mạc, sau đó định đứng dậy.
Tần Mạc nắm lấy cổ tay của người trước mắt, mái tóc đen nhánh rũ xuống, vẻ mặt như như đang cười, nhưng lại hơi lạnh lùng: “Em có bao giờ kháng cự mãnh liệt với người khác như vậy.”
Bạc Cửu biết rõ con người của đại thần, càng biết rõ một điều là nếu cô từ chối một người như đại thần, về sau quan hệ của hai người sẽ tuột dốc không phanh.
Nhưng nếu tiếp tục nữa.
Giới tính của cô sẽ bị bại lộ.
Còn đại thần thì lại muốn bẻ cong cô.
“Trêu ghẹo xong rồi, có phải nên chịu trách nhiệm hay không.”
Tần Mạc nhướng mắt, không cho người trước mắt có cơ hội đổi ý, trực tiếp cầm tay đối phương đặt lên chỗ nóng hổi của mình.
Thành công nhìn thấy khuôn mặt thiếu niên bỗng chốc đỏ bừng, bờ vai run rẩy.
Tần Mạc lại nở nụ cười, nguy hiểm như một ác ma, hàm răng trắng bóc, nói thẳng: “Không phải em nói sờ rất tốt sao, hửm?”
Cả thế giới, có lẽ chỉ có mình đại thần mới có thể làm như vậy.
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trên tay thì lại làm loại động tác này.
Bạc Cửu hoàn toàn không kiểm soát được nhiệt độ đang dần tăng cao trên gương mặt mình .
Tần Mạc nhướng mày: “Không dứt khoát như vậy sao? Cửu, đàn ông sẽ không quan tâm nhiều đến loại chuyện này, em nói có đúng không, nhất là giữa hai người bạn tốt.”
“Không có người bạn tốt nào mà lại làm loại chuyện như thế này cả.” Bạc Cửu cắn môi, vành tai đỏ bừng, muốn rụt tay lại.
Tần Mạc tất nhiên không cho phép, thậm chí ngay cả nhiệt độ hô hấp cũng có chút rạo rực, đôi mắt thâm thúy lúc này chỉ còn lại hình ảnh phản chiếu của thiếu niên: “Vậy sao.”
Cô hoàn toàn không biết hai từ này là có ý gì.
Nhưng cô lại không thể kháng cự lại được người đàn ông này.
Loại cảm giác đó rất kỳ quái.
Bạc Cửu cho tới bây giờ chưa từng trải nghiệm qua.
Cứ như từng hơi thở, từng ánh mắt của cô đều bị anh kiểm soát.
Cô còn thấy rõ cả hình ảnh mình lay động trong đôi mắt người kia.
Cũng nhìn thấy một con người khác chưa từng xuất hiện qua của Tần Mạc.
Khuôn mặt tuấn mỹ động lòng người, lúc này nhuộm đẫm sắc ****, tóc mái đen nhánh rũ xuống, càng gợi cảm đến độ khó thể nào dứt ra được.
Ngoại trừ một vài âm thanh khiến cho người ta mặt đỏ tới mang tai ra, chỉ còn lại hơi thở cùng cảm xúc nóng bỏng của người nọ.
Bạc Cửu cảm thấy lòng bàn tay mình nóng muốn bỏng.
Lúc cô bình tĩnh lại thì đã bị một đôi mắt đen láy nhìm chăm chăm.
“ Kỹ thuật quá tệ.” Tần Mạc nhếch khóe môi: “Thật sự không giống vương tử hộp đêm trong truyền thuyết gì hết.”
Lúc này còn có thể đào lịch sử đen tối của cô lên, chắc chỉ có mình đại thần.
Bạc Cửu muốn tránh né hơi thở của anh.
Nhưng lại phát hiện mùi xạ hương cũng ngày càng lan ra.
Cô lập tức liếc mắt nhìn sang: “Rõ ràng là tay chơi hộp đêm.”
Tần Mạc nghe xong những lời này, dừng lại một chút, không nhịn được cười.
“Anh Mạc, anh gặp người nào cũng tỏ tình như vậy sao?” Bạc Cửu dù sao cũng là một cô gái, khó tránh khỏi mặt càng lúc càng đỏ.
Tần Mạc kề sát vào tai thiếu niên, đôi mắt đen láy như bầu trời đêm, nói một câu không giống với lời anh thường nói: “Chỉ với em thôi, vì rất muốn em, giam em lại, thích làm gì thì làm nấy, thậm chí anh còn muốn nghe tiếng cầu xin tha thứ bật ra từ cổ họng em, hoặc là giống như bây giờ vậy.”
Cô chợt cảm nhận được một luồng nhiệt phun trào trào, Bạc Cửu run lên, đôi môi lại bị anh hôn lên.
Hô hấp dường như bị cướp mất.
Đầu cô trở nên trống rỗng.
Tiếng tim đập lớn đến độ khiến cả người cô đều run lên.
Bạc Cửu có thể cảm giác rất rõ xương cùng của cô đang dâng lên cảm giác tê dại.
Làm cho toàn thân cô như mất hết sức lực.
“Xem ra, cũng không phải là em không thích?”
Một nụ cười trầm thấp, kèm theo một nụ hôn, lướt qua tai cô.
Mùi xạ hương vẫn còn chưa tản đi, cùng với hơi thở nóng bỏng.
Ngay cả bàn tay đang đè cổ tay cô cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển xuống dưới.
Lướt qua thắt lưng, rồi di chuyển đến bụng dưới, anh hôn lên người cô cách một lớp chiến phục, ngay khi bàn tay sắp di chuyển đến giữa hai chân cô.
Bạc Cửu bỗng nhiên mở to hai mắt.
Chát! Một âm thanh không hài hòa đúng lúc này vang lên.
Vô cùng chói tai.
Tần Mạc không nhìn mu bàn tay đã đỏ ửng của mình, chỉ rũ mắt nhìn vào vẻ mặt vẫn còn đỏ ửng của thiếu niên.
Bạc Cửu nói một câu: “Xin lỗi anh, em không thể.” Sau đó lập tức đứng lên, lần này cô có thể tránh thoát được một phần là do tốc độ của cô rất nhanh, một phần là do Tần Mạc nghe được câu này thì dừng lại.
Anh không muốn nghe nhất chính là câu trả lời như vậy.
Là một nhà chuyên gia tâm lý phạm tội.
Anh biết rất rõ khi nào đàn ông dễ bị trêu chọc nhất.
Cho nên anh mới dùng loại phương thức này đi bẻ cong người nọ.
Tần Mạc xoay người nhìn về phía cửa phòng tắm đang đóng chặt.
Giống hệt như một ranh giới không cách nào vượt qua được.
Tiếng nước chảy róc rách.
Bạc Cửu nhìn những thứ dính trên tay bị rửa trôi, sau đó ngước mắt nhìn thoáng qua bản thân trong gương.
Cô dùng dung dịch rửa tay, sau đó rửa mặt.
Thiếu chút nữa.
Thật sự thiếu chút nữa thôi.
Đại thần…..Bạc Cửu áp đỉnh đầu vào gương, tập kích quá giỏi.
Nếu lại tiến xa thêm chút nữa, bí mật của cô sẽ bị phanh phui.
Suy nghĩ của cô có hơi mơ hồ.
Bạc Cửu biết rõ, không ai có thể ép cô đến mức độ này được.
Thật là rối loạn mà.
Nhưng đại thần hết lần này đến lần khác luôn cho rằng cô là một cậu nhóc.
Còn chủ động trêu chọc cô.
Bạc Cửu nheo mắt.
Cứ tiếp tục như vậy thì không ổn.
Trước tiên cô phải nghĩ ra biện pháp đem người bẻ thẳng lại mới được.
Nhất định phải bẻ thẳng lại.
Bạc Cửu xoa nhẹ giữa hai đầu lông mày, gom lại thuốc lá và bật lửa đại thần để trong phòng tắm.
Rút ra, tự đốt cho mình một điếu.
Tư thế cực kỳ soái, mái tóc bạc rũ xuống hòa quyện với làn khói .
Tần Mạc tưởng thiếu niên không tiếp thu được chuyện vừa rồi, cho nên mới trốn trong nhà vệ sinh chậm chạp không chịu ra.
Lúc đẩy cửa ra, mới phát hiện thì ra anh đã lầm rồi.
Nhìn gương mặt đó, không giống như đặt nặng chuyện vừa rồi ở trong lòng.
Nếu là trước đây Tần Mạc sẽ cảm thấy rất hứng thú, nhưng bây giờ…. trái tim anh như bị thứ gì đó đâm xuyên qua.
Giới truyền thông hay nói anh là người máu lạnh, bọn họ đáng lí nên nhìn bộ dạng hiện tại của tên nhóc này mới phải, cứ đối xử tốt với người khác nhưng lại không cho người ta cơ hội đáp trả tình cảm.
Tần Mạc không tiến lại gần: “Định ngây người ở trong này đến khi nào?”
Bạc Cửu né tránh ánh mắt của anh, lầm bẩm một câu: “Dù sao cũng phải cho em chút thời gian hút thuốc sau chuyện này chứ.”
Tần Mạc ban đầu còn cảm thấy trong lòng hơi nhói đau, nghe xong, thực sự là ….. Nhìn lướt qua cái tên nhóc bất bình thường nói: “Người nên hút thuốc là anh, chứ không phải em.”
Bạc Cửu không nói lời nào, cô nghĩ sớm muộn gì cô cũng buộc phải quay trở về.
Anh nhấc bổng cô ra ngoài: “Trước thết giải thích anh nghe xem, em là một học sinh cấp ba, sao lại biết hút thuốc.”
“Chẳng phải em là tay ăn chơi ở hộp đêm sao.” Bạc Cửu cũng không phải quá thích việc hút thuốc, chỉ khi nào cô rối trí mới hút, nhưng có điều: “Anh Mạc, chuyện như hôm nay, sau này anh đừng làm nữa.”
Ngón tay Tần Mạc chợt khựng lại, ánh sáng trong mắt dần ảm đạm đi.
Sau đó anh quay đầu châm một điếu thuốc.
Động tác hoàn toàn khác với Bạc Cửu.
Cả người không dính chút khói thuốc, trở nên rất lạnh lẽo.
Anh cũng không nói thêm câu nào.
Lúc này có người đến gõ cửa.
Loáng thoáng nghe được đó là tiếng của Lâm Trầm Đào.
“ Này, Spades, cậu ngủ rồi hả? Có muốn chơi một trận không?”
Bạc Cửu rất vui mừng khi có người đánh vỡ được cục diện bế tắc này.
Nhưng cô cũng không muốn ai nhìn thấy bộ dạng của đại thần bây giờ.
Cô mở cửa ra, vốn định đồng ý, nhưng khi cô quay đầu nhìn lại, ánh mắt nhìn đến vùng đỏ ửng trên bàn tay của anh, cô lại nghiêng người hỏi Lâm Trầm Đào một số chuyện khác.
Lâm Trầm Đào nghe xong thì hỏi: “Cậu cần cái này làm gì?”
“Buổi trưa bán dừa, đầu gối bị thương, cần chút thuốc bôi.”
Lâm Trầm Đào lắc đầu: “Da cậu mỏng như giấy vậy.”
Trên thực tế, kể từ khi Bạc Cửu rời đi.
Không khí trong phòng như bị rút cạn.
Tần Mạc đưa tay cài lại cúc áo sơ mi.
Nhưng càng cài, vẻ lạnh lùng trong mắt lại ngày càng nặng.
Nặng đến mức khiến anh như bị ai đó bỏ rơi.
Hình dung này thật đáng buồn cười biết bao.
Không ai có thể ngờ được Tần Thần được vạn người hâm mộ yêu thích, lại bị người khác từ chối.
Ngẩng đầu lên, trên gương mặt đó nhìn không ra bất kỳ vết tích nào .
Mu bàn tay anh nóng rát.
Đưa mắt nhìn lại, mới thấy mu bàn tay đã đỏ ửng một mảng.
Cảm giác này đối với Tần Mạc, chỉ là chuyện cỏn con không đáng nhắc tới.
Thế nhưng câu nói của thiếu niên kia.
“Anh Mạc, chuyện như hôm nay, sau này anh đừng làm nữa.”
Tần Mạc biết rất rõ, nếu như thiếu niên có thể bình tĩnh nói ra những lời này, điều đó có nghĩa là, đối phương thật sự không thích chuyện này.
Thậm chí là...phản kháng.
Tần Mạc siết chặt ngón tay, mái tóc đen tán loạn theo gió, khiến người khác khó có thể nhìn ra vẻ mặt của anh.
Bầu trời bên ngoài khách sạn tối đen.
Nếu có việc gì phát sinh thì căn bản không có ai biết.
Thấp thoáng có thể nghe được một giọng nam trầm thấp rất êm tai.
“Đúng, tôi đã trở về rồi, ồ, giới thể thao điện tử thực sự là một nơi rất kỳ diệu, không ngờ rằng những người đó vẫn còn có thể ở lại. Tôi? Tôi không còn hy vọng gì nữa rồi, không phải ông hiểu rõ điều này hơn ai hết sao? Về phần người mà ông đang quan tâm nhất, hiện tại hắn ta khác hẳn trước đây rồi, thật sự không ngờ hắn ta lại đối đặc biệt với một thằng nhóc như vậy, ông nghĩ người như vậy, sẽ có tình cảm sao? Yên tâm, hắn ta sẽ không phát giác được là tôi có vấn đề đâu, đây không phải là chủ ý của ông sao, dùng thân phận này để tiếp cận hắn ta. Tôi biết, bởi vì hắn nên chuyện trên diễn đàn đều bị phá hỏng hết. Bây giờ ông cũng không thể lộ diện, yên tâm, chuyện khác thì hơi khó làm, nhưng chuyện thu thập tin tức thì đơn giản như trở bàn tay…”
Comments
Post a Comment