[Phó Tổng]_Chương 4

Editor: Quần Chúng Ăn Dưa

Vương Tỉnh gật đầu: “Anh thấy rồi.”

Anh ấy nhìn thời gian, không thể đợi thêm nữa, không kịp rồi.

“Em ở đây đợi Vưu Ly, lát nữa đưa em ấy về nhà trước, anh đến công ty giải quyết.”

Nghiêm Quả Quả lập tức gật đầu, có chút lo lắng hỏi: “Vậy lát nữa em nói với chị Ly thế nào đây ạ?”

“Cứ đưa điện thoại cho em ấy xem.”

Bây giờ tin tức tràn lan trên mạng rồi, có muốn giấu cũng không giấu được.

Vương Tỉnh giơ tay chào Vưu Ly, ý bảo sẽ đi trước, rồi đột nhiên nhớ tới cái gì liền quay đầu dặn dò Nghiêm Quả Quả: “Em nói với Vưu Ly, đừng để em ấy trả lời bất cứ điều gì cả, chờ điện thoại của anh.”

Vưu Ly biết chắc là có chuyện gì đó, nhưng tận đến khi kết thúc buổi chụp hình, sau khi nói chuyện với đối phương xong thì mới rảnh rỗi hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Nghiêm Quả Quả dựa theo sự dặn dò của Vương Tỉnh, trực tiếp đưa điện thoại cho Vưu Ly: “Chị Ly, chị xem đi.”

Vưu Ly mím môi, lúc mở điện thoại ra, không thèm quan tâm đến mấy cuộc gọi nhỡ và mấy tin nhắn chưa đọc mà nhấp vào tin tức đầu tiên, khi thấy tấm trên Weibo thì khoé miệng khẽ cong lên, cười tươi: “Đúng là người nổi tiếng thì nhiều thị phi mà.”

****

Lúc Phó Thời Dục nhìn thấy tin tức thì đã là nửa tiếng sau, anh nhìn chằm chằm tấm hình trên điện thoại, sự lạnh lẽo trong mắt dần tăng lên, môi mím chặt, cằm dưới hiện rõ, đường nét khuôn mặt tuấn tú, sắc bén.

Sau hồi lâu, đầu ngón tay anh nhấn một cái, điện thoại lại tối đen.

Anh nhớ tới chuyện trong thang máy ngày đó, bất kể là tấm hình này cho dù là góc chụp của bức ảnh, hay là nội dung tin tức đều giống như có gì đó mờ ám.

Nói cách khác, đây rõ ràng là lôi kéo quan hệ với anh mà, thậm chí còn là “lăng xê trắng trợn” nữa.

Hiệu suất làm việc của Thường Trật rất nhanh, sau khi kiểm tra xong thì lập tức đi vào báo cáo.

“Tin tức này là do E.M đăng, hơn nữa,” Nói tới đây, Thường Trật hơi lưỡng lự, khi thấy ánh mắt sắc bén của Phó Thời Dục liếc sáng thì lập tức nói tiếp: “Xác thật là cô Vưu Ly có một người bạn thân lâu năm là phóng viên của E.M.”

“Rầm.”

Khoé mắt Thường Trật thoáng nhìn chiếc bật lửa bị ném lên bàn, anh ấy ngửi thấy mùi thuốc lá quen thuộc và âm thanh lạnh lùng hờ hững của người đàn ông: “Gọi điện thoại cho người đại diện của cô ấy, ngay lập tức.”

…..

Lúc Thường Trật ra khỏi văn phòng thì vẫn còn chưa hoàn hồn, rõ ràng đã vào đông rồi nhưng trên trán cậu ấy đầy mồ hôi, nhớ tới câu nói khi nãy của sếp mà đau đầu vỗ trán, cậu ấy phải nói câu này thế nào đây?

Bên Vương Tỉnh cũng đưa tin cho Vưu Ly, chỉ biết là E.M, nhưng chưa biết cụ thể người viết bài là ai.

Nghiêm Quả Quả theo lời dặn dò đưa Vưu Ly về, Vương Tỉnh nói có vài fans đang đứng chặn ở cổng công ty nên bảo Vưu Ly không cần đến.

Ngón tay Vưu Ly di chuyển trên màn hình, lúc nhìn thấy dòng tiêu đề thì cong khoé môi, cười khẩy một tiếng

“Một ngôi sao nữ nổi tiếng họ Y đã quen biết từ lâu với Tổng giám đốc trẻ tuổi? Hành động thân mật?” Đây là nói hành vi của cô không đúng, phá hỏng hình tượng sao?

“Rốt cuộc là có gia cảnh bí ẩn hay không?” Đây là ám chỉ cô có chỗ dựa sao?

“Có phải là hai thế lực hợp tác hay thật sự chỉ là ngẫu nhiên?” Đây là đang phủ nhận tất cả tác phẩm trước đây của cô là do được bợ đỡ mà có sao?

Hình bên dưới “chín ô vuông” là hình ảnh hôm Vưu Ly tình cờ gặp Phó Thời Dục ở cửa thang máy, sau đó là tấm hình Phó Thời Dục đỡ cô dậy.

Ba tấm hình ở giữa chụp cảnh Vưu Ly ngã vào trong vòng tay của Phó Thời Dục, tiếp xúc gần gũi.

Những người khác đều được làm mờ, còn mặt của Vưu Ly và Phó Thời Dục thì được ghép bằng tranh ghép, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết rõ họ là ai.

Còn có người vào lúc này đăng video Phó Thời Dục trao giải cho cô trong buổi lễ Tinh Quang, từng chi tiết ở trước màn hình đều được phóng đại lên gấp trăm lần, bất kể là câu chào “Chào Phó tổng” của Vưu Ly, hay là cái ngẩng đầu tình cờ nhìn nhau đều bị biến thành động tác ve vãn nhau của hai người, nói không có mờ ám cũng không có ai tin.

Một người là nữ diễn viên nổi tiếng, một người là quý tộc trẻ tuổi, hai người đứng chung một chỗ, có thể hình dung được là tốc độ lan truyền của tin tức này có bao nhiêu nhanh chóng.

Một tin tức lớn như vậy, bất kể là ở trang web hay tờ báo nào thì cũng đều là tin đồn hàng đầu trong năm nay. 

Có điều dám trực tiếp nhả tin tức ra như thế, Vưu Ly không cần nghĩ cũng biết là do cô thiên kim nào đấy dựa hơi ông bố làm chủ ngân hàng của mình nhả ra rồi.

Mà Thường Lật cũng đã nhắn vào trong group chat từ lâu:

“Con nhỏ Giang Miên kia đã có được hình chụp của cậu từ lâu rồi, cứ giấu mãi không chịu đăng, cố tình chờ cậu nhận thưởng xong thì mới nhả ra, khiến cậu không thể lấy lại thiện cảm bằng giải thưởng được, đúng là ghê gớm!”

Thường Lật ngẩng đầu nhìn về phía người đang tranh luận với chủ biên trong văn phòng, tức giận gõ bàn phím: "Hơn nữa, cô ta thế mà ở sau lưng tổng biên tập dùng danh nghĩa E.M viết bài báo này, thật là không biết xấu hổ!"

Vưu Ly trước đây đã giành được ba giải thưởng tại lễ trao giải Tinh Quang, Giang Miên nhả tin tức ra vào lúc này, không thể nghi ngờ là muốn khiến cư dân mạng cho rằng cô không xứng nhận được những giải thưởng đó, thậm chí là càng thêm thất vọng.

“Giang Miên,” Vưu Ly gõ bàn phím, hỏi: “Ban tổ chức buổi tiệc hôm đó cũng mời E.M à?”

Theo lý thuyết thì chắc là không có khả năng, đó là một buổi tiệc nhỏ trong giới do bên phía người phát ngôn tổ chức, không mời bất kỳ phương tiện truyền thông nào.

Thường Lật cũng trả lời như thế: “Không có, E.M chúng mình đâu có được mời.”

Nghiêm Quả Quả ngồi ghế trước bỗng xoay người lại, đưa tin tức cho Vưu Ly xem: “Chị Ly, Giang Miên không lấy danh nghĩa của E.M tham gia mà đi theo bố của cô ta là Giang Nghiêu cùng tham gia buổi tiệc.”

Đáy mắt Vưu Ly càng thêm sâu thẳm, cô duỗi tay kéo cửa sổ xuống.

Lớp trang điểm chưa kịp lau, đôi bông tai đeo trên vành tai bị gió thổi đung đưa vài cái, những viên ngọc trai màu hồng trên đó đều phát ra tia sáng. 

“Giang Nghiêu,” cô thì thầm, hơi cau mày, nếu là như vậy thì tất cả mọi chuyện đã rõ rồi.

Hình chụp cũng không phải do người khác chụp được mà là do Giang Miên cũng tham gia buổi tiệc rồi tự mình chụp.

Vưu Ly đến muộn, sau đó chỉ ở một lát rồi lại đi, không gặp được cô ta cũng chuyện bình thường.

Giang Miên gia nhập E.M vào ba tháng trước, nói đến cũng lạ, cô ta vừa vào thì đã xảy ra xung đột với Thường Lật, một hai cứ phải đối đầu với Thường Lật, còn với Vưu Ly cũng coi như là kẻ thù..

Lúc trước thì chỉ là thường hay bình luận dăm ba câu xỉa xói trên mạng thôi, cũng chẳng gây nên sóng to gió lớn gì cả, nếu không phải do tin tức lần này thì quả thật Vưu Ly chẳng thèm để ý đến cô ta.

Nhà họ Giang là một ông lớn trong giới tài chính, tại Di Thành  gần một nửa số ngân hàng đều thuộc tập đoàn họ Giang, mọi hoạt động kinh doanh của ngân hàng đều do nhà họ Giang kiểm soát, có thể nói nhà họ Giang là một đại gia. độc quyền ngành ngân hàng tại Di Thành.

Mà Giang Miên lại là con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Giang thị – Giang Nghiêu và vợ là Lam Dịch. Cô ta cũng chính là ỷ vào thân phận này nên chẳng sợ hãi gì.

Có điều Vưu Ly lại nghe nói………

Cô đang suy nghĩ thì Thường Lật bỗng gửi tin nhắn thoại đến, giọng nói hổn hển: “Hai vợ chồng họ Giang tốt thế, vậy mà lại dạy ra đứa con gái thế này, thanh danh và danh dự bên ngoài đều bị đứa con gái nuôi này làm hỏng hết, cũng chỉ biết dựa vào sự cưng chiều của ông nội Giang mới làm càn thế!”

Vưu Ly nghe thế, vẻ mặt sa sầm lại, hoàn cảnh của cô cũng giống với Giang Miên, nhưng cô rất may mắn vì đã gặp được bố mẹ và người anh trai như bây giờ.

Cô đang nghĩ ngợi thì hai chữ “Anh trai” trong danh ba hiện lên trên màn hình điện thoại.

Tay Vưu Ly trượt một cái, lười biếng nói: “Anh à, buổi tối không đi ăn được rồi.”

Vưu Thừa vừa kết thúc cuộc họp, nghe thấy giọng nói bình thường của cô thì thở phào, nuông chiều, nói: “Lần sau anh bù.”

Đối với Vưu Ly mà nói, đây không phải là lần dị nghị đầu tiên kể từ khi cô tiến vào giới giải trí, nhưng so với trước kia mà nói thì hình chụp lần này là thật.

Cho dù là “Tin vỉa hè về chỗ dựa của cô” hay là “Có thực lực hay không” lúc trước, Vưu Ly cũng đều dùng diễn xuất của mình đập tan hết mọi nghi ngờ trên mạng, khiến mọi người phải ngậm chặt miệng, nhưng tất cả hình chụp bây giờ đều là sự thật.

Cư dân mạng sẽ chẳng thèm quan tâm những khúc quanh co ở giữa, mấy năm nay Vưu Ly quá hot, Họ sẽ chỉ đưa ra những suy đoán dựa trên quan niệm của họ, ngay cả khi bọn họ không biết rõ mọi việc.

“Xem ra Phó tổng mới nhậm chức của công ty em ra tay rồi.”

Vưu Thừa chuyển động con chuột, nhìn chằm chằm phần báo cáo mà trợ lý mới đưa đến, các số liệu trên đó cho thấy bất kể về lượt share, bình luận hay là lượt đăng bài đều giảm mạnh, việc này chỉ có phòng quan hệ công chúng của tập đoàn Duệ Tinh mới có thể làm được.

Tuy Vưu Thừa cũng kêu người đi giải quyết, nhưng sẽ không thể đem lại hiệu quả thế này được.

“Hửm?”

Vưu Ly đang định hỏi lại thì điện thoại lại có một cuộc gọi đến, cô thấy là Vương Tỉnh, bèn nói một tiếng với Vưu Thừa rồi nghe máy.

Bên ngoài gió thổi có hơi lạnh, Vưu Ly đóng cửa sổ lại, đắp chăn lên đùi, chống khuỷu tay lên, tư thế thoải mái, chả nhìn ra vẻ sốt ruột tí nào.

Nghiêm Quả Quả lén nhìn đằng sau, có lẽ nếu anh Vương mà ở đây thấy được bộ dáng điềm nhiên này của chị Ly thì chắc tức điên lên mất.

“Em biết anh muốn nói gì, lần này là lỗi của em đã không cẩn thận để người khác chụp được, anh yên tâm đi, em đã kêu người đi lấy camera giám sát rồi.”

Trước khi Vương Tỉnh kịp lên tiếng thì Vưu Ly đã nói trước.

“Sao anh không nói gì hết vậy?”

Đúng là lạ, thế mà Vương Tỉnh lại không mắng cô.

Vương Tỉnh vuốt tóc, giọng nói bình tĩnh: “Trợ lý của sếp mới vừa gọi điện thoại cho anh.”

Vưu Ly ngẩng đầu, xe đã quẹo vào khu nhà cô, cô hỏi tiếp: “Ồ, nói gì vậy anh?”

Bên kia lại yên lặng.

Sắp vào đến bãi đỗ xe nên Vưu Ly cũng không kiên nhẫn nữa, cô lấy túi xách, nói vào điện thoại: “Anh đừng dài dòng nữa, sắp vào bãi đỗ xe rồi, sẽ không có tín hiệu đâu.”

Vương Tỉnh thuật lại không thiếu chữ nào: “Phó tổng bảo, cách ké fame của cô Vưu cũng rất độc đáo.”

????

Móa!!!

Tên đàn ông chó chết này đang nói tiếng người đấy à!

Tác giả có lời muốn nói: Phó tổng còn không có dự định làm người, còn muốn làm….

===QCAD===

Chương 3

Chương 5


Comments

Popular Posts